Thursday, February 2, 2017

Câu chuyện tình cờ đầu năm – một mảnh ghép cuộc đời

Tôi biết đến em, cũng rất tình cờ trong một dịp chung vui cùng những người bạn, em được giới thiệu tên “Hùng” và được biết đến như là một người thanh niên trẻ nhất trong nhóm ngày hôm đó. Ở em, có cái gì đó chai sạn của cuộc đời, với độ tuổi tôi nghĩ chắc chưa ngoài ba mươi nhưng nét phong sương đã hằn trên đôi mắt và gương mặt đã hằn lên nét phong trần của thời gian.

Với tôi, cuộc vui khi tham gia thì tôi đều sống vui vẻ hết mình, những sự trãi nghiệm của cuộc sống đã cho tôi rất nhiều những suy nghĩ, cũng như tư duy khi đối diện với thực tại, bên cạnh sự hào hứng và tạo không khí cho cuộc vui, tôi luôn kín đáo quan sát và muốn tìm hiểu em là tuýp người như thế nào? Và rồi khi cuộc vui đến cao trào, tôi cũng tiếp cận được em và cùng giao lưu như những người bạn trang lứa, mặc dù tuổi em nhỏ hơn tôi nhiều, và cuộc nói chuyện giữa tôi và em cũng ngày càng được tự nhiên và cởi mở hơn…


Tôi hỏi Hùng: “Em bao nhiêu tuổi rồi, hiện em đang làm công việc gì? Em có gia đình chưa?”.

Hùng trả lời: “Em được 30 rồi anh, hiện em đang làm công nhân, em chưa có gia đình anh ah”.

Tôi hơi bất ngờ, và tiếp tục hỏi “Em hiện sống với ai, và bố mẹ làm nghề gì?”.

Khi nghe câu hỏi này, ánh mắt của Hùng nhìn xa xăm và rồi lại nhìn xuống đất, em im lặng một lát và trả lời tôi “Dạ, em hiện thuê nhà sống một mình, từ nhỏ em là đứa trẻ mồ côi sống nhờ tình thương của mọi người, nên em không biết bố mẹ mình là ai cả, anh ah!”

Nghe đến đây, Tôi lại cảm thấy cay cay mắt và thầm nghĩ “…Umh, em là đứa trẻ mồ côi, cha mẹ cho em hình hài, bản thân em tự phải cố gắng lớn lên bằng tình thương của mọi người…, em được ngày hôm nay và không hư hỏng cũng là một kỳ tích rồi, chắc ơn trên cũng phù hộ em nhiều”.

Tôi lại hỏi tiếp “Em làm như vậy lương có đủ sống không? Rồi tính khi nào lấy vợ?”, Hùng trầm ngâm và trả lời một cách chất phác “Dạ, em làm lương cũng đủ sống, và em cũng dành dụm có dư chút đỉnh, khi nào được nhiều nhiều và cô nào thương cho hoàn cảnh em, ưng em thì em sẽ lấy…”

“Vậy sau này, em có ước mơ gì cho tương lai không?” Tôi hỏi, em nói “Dạ, ngoài công việc ổn định và có gia đình, em ước mơ khi có điều kiện em sẽ giúp lại những hoàn cảnh kém may mắn hơn em, cũng như báo đáp lại sự giúp đỡ của những người đã cưu mang em…”


Tôi ngẫm nghĩ một hồi và nói với em “Cuộc sống sẽ không bao giờ như ý chúng ta mong đợi em ah, em đã có được hình hài lành lặn của ngày hôm nay đã là một kỳ tích và đã hơn rất nhiều người, chúng ta không chọn được nơi mình sinh ra, chúng ta phải sống và cố gắng với trách nhiệm cho con đường tương lai của mình, chúc em bình an và sẽ đạt được những ý nguyện như mong muốn. Hãy nhớ luôn cố gắng dù bất cứ trong hoàn cảnh nào em nhé!”

Đôi khi trên bước đường cuộc sống, ta sẽ thấy được rất nhiều những mảnh ghép của cuộc đời với nhiều hoàn cảnh và xuất thân khác nhau, ở họ luôn có được niềm tin và động lực, cũng như khát vọng sống dù hoàn cảnh không được may mắn, và tôi lại chợt nhớ đến lời của bài hát Khát vọng của nhạc sỹ Phạm Minh Tuấn, một bài hát mà tôi rất tâm đắc về ý nghĩa của ca từ và thường được tôi thể hiện tại những buổi giao lưu cùng với các bằng hữu, cũng là dịp tôi muốn lấy lại hưng phấn và động lực qua những lời ca tiếng hát từ nội dung thanh cao của bài hát, khi cảm thấy mệt mỏi của cuộc sống thường nhật:

“Hãy sống như đời sông để biết yêu nguồn cội
Hãy sống như đồi núi vươn tới những tầm cao
Hãy sống như biển trào, như biển trào để thấy bờ bến rộng
Hãy sống như ước vọng để thấy đời mệnh mông

Và sao không là gió, là mây để thấy trời bao la
Và sao không là phù sa dâng mỡ màu cho hoa
Sao không là bài ca của tình yêu đôi lứa
Sao không là mặt trời gieo hạt nắng vô tư

Và sao không là bão, là giống, là ánh lửa đêm đông
Và sao không là hạt giống xanh đất mẹ bao dung
Sao không là đàn chim gọi bình minh thức giấc
Sao không là mặt trời gieo hạt nắng vô tư…”


Đúng vậy, hãy sống bằng tất cả những gì có thể để chúng ta có thể yêu cuộc sống này và hãy hóa thân bằng những gì đẹp đẽ nhất mà tạo hóa đã ban cho “Là mây, là gió, là mặt trời, là đàn chim…” để đạt được đến một giấc mơ, một khát vọng về một tương lai tươi sáng và hãy sống cho thật mạnh mẽ như “Là bão, là giông, là ánh lửa đêm đông…”, có như vậy khát vọng và ước mơ của chúng ta sẽ luôn luôn cháy bỏng và trở thành hiện thực.

Hải Triều.


No comments:

Post a Comment